Tình yêu “đơn phương” với thể thao và sự khởi đầu kém ấn tượng
Từ nhỏ, Aung La N Sang đã có niềm yêu thích đặc biệt với thể thao. Thế nhưng, với anh, đó như một mối tình đơn phương khi không thực sự “nên duyên” với bất kỳ bộ môn nào. Sang từng chơi trong nhiều đội bóng học đường nhưng hoạt động không mấy xuất sắc và hầu như không có thành tích gì. “Dù là bóng đá, bóng chuyền hay bóng rổ, chúng tôi đều thua”, “Mãng Xà Miến Điện” kể lại. “Chúng tôi thua trong hầu hết các bộ môn thể thao, điều đó thực sự khiến tôi bực mình. Có lẽ chúng tôi tập luyện chưa tốt. Chúng tôi không biết cách điều hòa”. Năm 2003, Aung La N Sang rời Myanmar để theo học đại học tại Mỹ và vô tình tìm thấy niềm đam mê thể thao mới. Aung La N Sang được bạn giới thiệu một lớp võ Jiu-Jitsu Brazil và yêu say đắm võ thuật kể từ đó, anh kể. Như tìm thấy lẽ sống của mình, anh chính thức ra mắt như một võ sĩ hạng dưới nặng chuyên nghiệp vào tháng 5/2005. Không thực sự có năng khiếu, màn chào sân của Aung La N Sang không mấy ấn tượng khi anh bị hạ knock-out kỹ thuật ngay trong nửa hiệp đầu tiên.Bước ngoặt sự nghiệp
Sự thật bại nhanh chóng đó không những không làm nản chí mà còn làm tăng thêm quyết tâm cũng như nhiệt huyết với sự nghiệp sàn võ của chàng tân binh. “Chính trận thua đó càng làm tôi yêu thích võ thuật hơn. Sự phấn khích đến run người! Tôi đã bị cuốn hồn vào đó”, Sang chia sẻ.“Tôi tiếp tục tập luyện nghiêm túc và dần tiến bộ hơn. Và ngay khi họ nói rằng sắp có một trận đấu, tôi tự tin đáp ‘Tôi sẵn sàng rồi!’”.
Aung La N Sang bắt đầu thi đấu ở hạng hạng trung và giành chiến thắng ngay hiệp đầu liên tiếp 5 trận. Điều đáng khâm phục là anh vẫn hoàn thành tốt nhiệm vụ học tập tại trường cũng như công việc làm thêm của mình để trang trải cuộc sống. Sau khi tốt nghiệp đại học, Aung La N Sang ở lại Mỹ, vừa làm việc toàn thời gian vừa chăm lo sự nghiệp thi đấu. Tuy nhiên, sau một thời gian cảm thấy không hài lòng với công việc hiện tại và nhận ra mình không thể hiện 100% sức mạnh của mình trên sàn đấu, anh mạo hiểm từ bỏ công việc làm công ăn lương an toàn để toàn tâm toàn ý theo đuổi giấc mơ trở thành võ sĩ vô địch thế giới. Từ đó, Aung La N Sang ngày càng thu thập được nhiều chiến thắng.Nói về quyết định mạo hiểm của mình, “Mãng Xà Miến Điện” dõng dạc: “Giao gì gặt nấy. Nếu bạn không bắt tay làm, bạn sẽ chẳng thu được lợi lộc gì”.
Vô địch thế với sau 10 năm theo nghiệp võ và chiến thắng lịch sử
Sau gần 10 năm ròng chăm chỉ luyện tập và chiến thắng 15 trận đấu chuyên nghiệp, Aung La N Sang tham gia ONE Championship vào năm 2014. Dù mới chân ướt chân ráo bước vào ONE Championship, anh đã hạ đo ván liên tiếp bốn đối thủ trong thời gian ngắn và giành được một danh hiệu đáng nể ở hạng trung dù chưa thể chạm đến đai vô địch. Đến năm 2017, sự nghiệp của “Mãng Xà Miến Điện” mới thực sự thăng hoa. Ngay đầu năm anh đã phải giáp mặt với đối thủ đáng gờm – cựu vô địch hạng trung ONE Championship Bigdash – trong khi chỉ có hai tuần ngắn ngủi để chuẩn bị. Tuy bị đánh bại nhưng Sang đã nhanh chóng phục thù trong lần giáp mặt thứ hai vào tháng 6 và đoạt được chiếc đai vô địch từ tay đối thủ trong sự kiện được ONE tổ chức ngay tại quê nhà Yangon.Với chiến thắng này, Sang trở thành người tạo nên lịch sử cho nền thể thao nước nhà khi anh là vận động viên Myanmar đầu tiên đạt ngôi vô địch thế giới. Trước chiến thắng mang tính lịch sử đó, võ sĩ người Myanmar không khỏi xúc động: “Thực sự như mơ vậy. Đây là điều mà tôi đã dành cả đời để phấn đấu, và cuối cùng nó đã trở thành sự thật, ngay trước người hâm mộ tại chính quê hương mình. Tôi cảm thấy rất kinh ngạc và hạnh phúc. Tôi đã có một khởi đầu không mấy sáng sủa. Là người dân từ một thị trấn nhỏ ở Myanmar, thật khó tin nhưng cũng là vinh dự khi tôi có thể trở thành nhà vô địch thế giới”.
Từ đây, con đường võ thuật của “Mãng Xà Miến Điện” ngày càng sáng chói. Công sức tập luyện suốt mười mấy năm ròng rã của anh như đã đến lúc đơm hoa kết trái. Sang đã có một năm 2018 vô cùng đáng nhớ khi giành được đai vô địch thế giới Light Heavyweight và hai lần bảo vệ thành công ngôi vị vô địch hạng trung của ONE trên đất Mỹ. Không những thế, trận giáp mặt giữa anh và đấu thủ Ken Hasegawa còn được đánh giá là trận đấu hay nhất lịch sử ONE Championship, Sang cũng ẵm về thêm giải phụ “màn knock-out hay nhất năm”.Anh tự hào về bản thân: “Tôi muốn cổ vũ cho đồng hương của mình và nói cho họ biết rằng họ cũng có thể đạt được thành công vang dội nhất, miễn là họ chọn lựa, chăm chỉ và đặt hết mọi tâm huyết vào thực hiện điều đó”.
Sang nói tiếp: “Với tư cách là một vận động viên, tôi truyền cảm hứng cho đất nước mình bằng cách cố gắng trở thành chiến binh giỏi nhất có thể. Myanmar chúng tôi chưa từng có vận động viên nào được vinh danh trên đấu trường quốc tế. Đó là niềm vinh dự, tự hào và cũng là động lực thúc đẩy tôi tiếp tục cố gắng khi là người đầu tiên của đất nước”.