Không từ bỏ dù thất bại nối tiếp thất bại
Nổi lên từ lứa U19 Việt Nam năm 2014, Công Phượng và các bạn đồng trang lứa như Tuấn Anh, Xuân Trường đã tạo nên cơn sốt từ đường phố đến mạng xã hội. Mỗi trận đấu của U19 là một lễ hội với dòng người xếp hàng mua vé. Người ta dành cho Công Phượng đủ những lời khen mỹ miều như Messi của Việt Nam, thần đồng bóng đá Việt Nam,... Chính thành công từ sớm ấy đã chắp cánh cho Công Phượng đi tới đất nước Nhật Bản và cũng là thử thách của lần xuất ngoại đầu tiên với Công Phượng. Thế nhưng thực tế không được như mơ, Công Phượng thiếu quá nhiều kỹ năng để tồn tại ở môi trường mới. Không chỉ là chuyện chuyên môn, vấn đề giao tiếp, văn hóa ứng xử nơi xứ người là quá mới lạ với một cậu bé 19 tuổi mà trước đó hầu như chỉ loanh quanh ở học viện HAGL-JMG nơi phố Núi. Chỉ sau 1 năm, cậu bé ấy đã trở về Việt Nam với mác của kẻ thất bại, một kẻ ảo mộng và ác miệng hơn là "đá bóng thì ít mà phát tờ rơi thì nhiều".Thất bại là để trưởng thành, trưởng thành là để làm người mở đường cho các đàn em
Nổi tiếng từ sớm nhưng Công Phượng cũng hiểu rõ mặt tối của ánh hào quang là như thế nào. Hình ảnh chàng trai xứ Nghệ một mình lầm lũi ở sân bay trở về sau thành công của ĐT U23 Việt Nam khiến nhiều người rơi lệ. Bàn thắng vào lưới U19 Úc năm 2014 khiến Công Phượng trở thành từ khóa hót nhất trên MXH. Nhưng khi phong độ trùi sụt, chẳng còn ai nhớ đến anh. Hay có thời điểm, những rắc rối đời tư khiến Công Phượng bị săm soi từng cử chỉ, anh phải phát bực mà phản pháo mãnh liệt với những câu hỏi đầy nhạy cảm. Bị va vấp quá nhiều, nhưng gục ngã chưa bao giờ là điều Công Phượng chấp nhận. Trước truyền thông, Công Phượng ít nói hơn, trả lời từ tốn hơn, những nụ cười cũng hiếm hoi hơn. Chỉ còn đó là những bước chạy nỗ lực trên sân. Cũng như những cầu thủ thuộc lò HAGL-JMG, Công Phượng bị chê là thiếu thể lực. Nhưng nhìn hình ảnh Công Phượng bây giờ là một anh chàng với thân hình dày, cùng những múi cơ bắp trên khắp cơ thể mới thấy sự nỗ lực của Công Phượng.Với Phượng, anh từng tâm niệm: "Tôi rất muốn thành công ở môi trường có nền bóng đá phát triển hơn Việt Nam, và tôi quyết tâm làm được điều ấy để các cầu thủ trẻ sau này phấn đấu đi ra nước ngoài."
Những suy nghĩ, hành động nhỏ ấy của Công Phượng đang góp phần xây dựng, thúc đẩy tiềm năng của bóng đá nước nhà. Bóng đá Việt Nam không thể phát triển nếu những tài năng cứ loay hoay mãi ở V-League. Họ cần khai phá, tìm ra con đường để khẳng định tài năng ở môi trường cao hơn, và những nỗ lực của Phượng ngày hôm nay giống như một người mở đường. Người mà cứ đi, cứ đi rồi sẽ đến lúc tìm đến cái đích của riêng mình. Hình ảnh ấy cũng nôm na như cách Lỗ Tấn từng ví "Trên trái đất này làm gì có đường, người ta đi mãi rồi cũng thành đường mà thôi."