Người ta nói :"Leo càng cao, ngã càng đau", và trường hợp của Conor McGregor chín♔h là ví dụ sống cho câu nói đó thời gian gần đây.
Hạ gục huyền thoại Jose Aldo, những tay đấm sừng sỏ như Chad Mendes, Nate Diaz và Eddie Alvarez để ghi vào lịch sử UFC với chức vô địch hai hạng cân hay đỉnh cao là hai trận đấu với Floyd Mayweather Jr và Khabib Nurmagomedov thời gian gần đây. Conor McGregor là cái tên được săn đón hàng đầu mỗi khi xuất hiện, sánh ngang với những siêu sao bóng đá hàng đầu như Ch𝐆ristiano Ronaldo hay Lionel Messi.
"Quá nhiều sự chú ý" - Conor chia sẻ về thất bại trong 2 trận đấu gần đây - "Tôi bị nện tơi tả ngay trên sóng truyền hình hai lần liên tiếp, ngay trước mắt người hâm mộ và còn điều gì có thể xấu hổ hơn nữa chứ."
Thất bại không lạ, quan trọng là đang ở đâu ?
Câu nói này không để đánh giá trận thua của một võ sĩ là sự thất bại, bởi rõ ràng, trận thua trước Nate Diaz tại UFC 196 chính là gáo nước lạnh hoàn hảo cho lần trở lại tại UFC 202. Đó là một thất bại "có thể chấp nhận được" và "cần thiết" tại thời điểm đó. Và điều quan trọng, Conor lúc này mới chân ướt chân ráo bước lên hạng cân m𝓀ới, chưa phải là Conor phiên bản tuyệt nhất.
Tuy nhiên, trận thua trước Floyd Mayweather và Khabib Nurmagomedov là một câu chuyện khác, lúc này, Conor thực sự đã ở trên đỉnh cao của UFC. Conor nói nhiều hơn, nhiều chiêu trò hơn (mà theo nhiều đánh giá là "màu mè và vô bổ" hơn), những lời trashtalk cũng xoáy sâu vào đối thủ hơn. Và điều tệ nhất với một võ sĩ đang ở đỉnh cao xảy ra, Conor bị thua toàn diện và gần như bấ𒊎t lực trước đối thủ.
- "It's just business" ("Chỉ là công việc thôi mà"). - Conor nói với Khabib khi hiệp 3 kết thúc.
- "I guess that" ("Thế à, tao đoán vậy"). - Khabib đáp lại và lặng lẽ bỏ đi.
Điều này cho thấy Khabib chẳng hề quan tâm tới cái gọi là "trashtalk" hay "business", xúc phạm, thì vẫn là xúc phạm.