Trước khi bước vào trận đấu được cho là hấp dẫn nhất của ngày thi đấu cuối cùng tại vòng bảng giữa đội tuyển Việt Nam và đội tuyển Đài Loan, giới chuyên môn và NHM đã nhìn ra được các nhánh đấu ở lượt trận tứ kết. Đội nào thắng trong trận này sẽ phải gặp đội tuyển Nhật Bản, đội bóng còn lại sẽ chạm chán đội tuyển Hàn Quốc. So với Hàn Quốc thì Nhật Bản là đội bóng có sự lột xác ngoại mục sau 2 trận đã qua, họ không những phòng thủ bọc lót kiên cường mà còn tấn công rất linh hoạt, ngoài ra tinh thần thi đấu quật khởi của họ cũng chính là một vũ khí vô cùng lợi hại. Chắc chắn đây sẽ là đối thủ mà cả Việt Nam và Đài Loan đều không hề muốn gặp ở lượt trận tứ kết.
Thế nhưng ở trận đấu với Đài Loan, HLV Nguyễn Tuấn Kiệt vẫn quyết định tung vào sân toàn bộ những quân bài tốt nhất và gần như duy trì ở cả 5 set đấu gồm: chuyền hai Linh Chi, chủ công Dương Thị Hên - Đinh Thị Thúy - Trần Thị Thanh Thúy, phụ công Trà Giang và Bùi Thị Ngà. Trong khi đó bên kia lưới, Đài Loan không sử dụng đội hình mạnh nhất chia thành 2 đội hình và các trụ cột cũng bị tách ra. Đội hình ở 3 set đầu tiên của Đài Loan gồm bộ khung với nhiều trụ cột: Huang Ching, Steng Wan Ling, Chen Yi hay Lee Tzu Ying; trong khi đó ở 2 set còn lại nòng cốt lại nhiều VĐV trẻ gồm: đội trưởng Chang Li Yun, Lee Yu, Chen Hsi, Chang Yu Chia.
Nếu như ở 3 set đầu tiên, người chơi nổi bật nhất chính là Huang Ching, chỉ thi đấu 3 set nhưng cô đã ghi được tới 24 điểm, nhưng sau đó lại bị rút ra. Trường hợp của phụ công Steng Wan Ling, điểm sáng trong lối chơi của Đài Loan cũng gặp phải cảnh tương tự. Và ở 2 set đấu còn lại các trụ cột cũng thi đấu vô cùng ấn tượng, chính sự đồng đều đó đã khiến giới chuyên môn và NHM đặt ra câu hỏi rằng tại sao Đài Loan không chủ động đưa vào sân đội hình mạnh nhất ngay từ đầu để chơi sòng phẳng với đội tuyển VN.